GIẢI: D
NGƯỜI MẸ ĐÁNG KÍNH
Tác giả: NGUYỄN CHÍ TÌNH
– Sinh viên Trường Đại Học Cần Thơ
Mới ngày nào còn tuổi ngây thơ, còn nhỏ bé trong vòng tay của mẹ mà bây giờ con đã lớn khôn, đã rời xa vòng tay ấm áp để sống tự lập giữa dòng đời. Nhưng dù có đi đến đâu đi nữa thì trên con đường mà chính con lựa chọn luôn có hình bóng mẹ và những lời dạy đầy ấm áp và yêu thương của mẹ sẽ là hành trang để con vững tin bước đi trên đường đời chông gai sóng gió.
Mẹ! Một tiếng gọi thiêng liêng và cao cả biết mấy. Mẹ đã cho con biết bao nhiêu thứ quý giá trên cuộc đời này, nhưng con thì chưa bao giờ làm gì để đền đáp công ơn sinh thành, nuôi dạy của mẹ. Lúc nhỏ, mẹ đã lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ, khi con lớn lên cứ nghĩ nỗi lo ấy sẽ giảm đi phần nào, nhưng con càng lớn thì mỗi lo của mẹ lại càng tăng lên. Mẹ lo cho đứa con ngây thơ, ngoan ngoãn ngày nào sẽ bị lôi cuốn vào những trò gạt gẫm của cuộc đời mà chính con cũng không thể nào nhận ra được. Con hạnh phúc bao nhiêu thì mẹ lại vất vả và cực nhọc bấy nhiêu. Dù có vất vả nhưng mẹ không oán than lời nào vì sợ con lo, con buồn, nhưng mẹ có biết là những điều mẹ làm cho con, con đều cảm nhận được và con càng thấy thương mẹ hơn!
Mẹ, mẹ sẽ là ánh sáng soi bước cho từng bước chân con trên đường đời. Con có mẹ và được ở bên mẹ là điều hạnh phúc nhất trong con. Những điều mẹ làm, những lời mẹ dạy sẽ mãi luôn in đậm trong tâm hồn con. Mẹ có biết con yêu mẹ biết nhường nào? Cứ mỗi ngày trôi qua dù ở đây, bất cứ nơi nào trái tim con vẫn luôn nhớ về mẹ, người mẹ thân yêu đã hi sinh suốt cả đời vì chồng, vì con. Cả một đời mẹ làm lụng vất vả để nuôi con ăn học chỉ mong sao cho con trở thành người có ích cho xã hội. Đôi tay mẹ đã chai sần vì phải làm những công việc nặng nhọc.
Có hôm mẹ không ngủ được vì nhức mỏi, lúc đó con không biết làm gì hơn ngoài việc ôm lấy mẹ. Khi tựa vào người mẹ con cảm nhận được từng nỗi đau trong mẹ. Có đôi lần con nghịch ngợm phá phách và bị mẹ đánh đòn, mỗi roi mà mẹ đánh vào người con như một lời nhắc nhở bảo con phải nên người hơn. Tình mẹ là bao la, rộng lớn như biển cả và không có gì để so sánh được. Mẹ đánh con, con càng khóc thì mẹ càng đau, từng giọt nước mắt của mẹ như chảy ngược vào trong. Lúc đó, con mới cảm thấy hối hận và tự trách mình, trách mình tại sao làm cho mẹ buồn, mẹ giận và từ đó trở đi con không còn sai phạm nữa.
Mẹ ơi, bây giờ con đã lớn, phải sống xa nhà, xa mẹ, mỗi lần nhớ đến mẹ, con không thể nào cầm được nước mắt, lúc đó con chỉ ước gì mẹ đang ở bên cạnh con để con được an ủi phần nào. Tình yêu thương, sự hi sinh của mẹ là vô bờ bến không biết đến bao giờ con mới đền đáp hết công ơn nuôi dạy của mẹ.
Nhưng dù có như thế nào thì con cũng xin hứa với mẹ con sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho xã hội, con sẽ mãi là đứa con ngoan của mẹ. Mẹ ơi, mẹ sẽ là người mà con yêu nhất trên đời.