Tìm về mông lung xa ngái
– em hỏi tôi?
có thường về chốn cũ
nơi tiếng rao của mẹ nâng bước anh vào đời
cái nắng tháng chín làm đổi màu trái sung, trái bần, trái bứa
những con cá rô non thi nhau đớp móng
bầy lòng tong lạc đàn khuấy động cả khúc sông
cá lóc, bắp, khoai ai nướng trên đồng
len vào gió thơm thơm triền ký ức
– bất chợt
những vụn vặt nhỏ nhoi làm nhói đau cả tiềm thức
bởi cứ loay hoay, chắc mẩm, rạch ròi theo nhịp sống đua đòi
mang tuổi trẻ ra đi để tuổi già mòn mỏi
ấu thơ tôi chắc giờ cỏ đã xanh um?
tuổi trẻ chúng ta ai cũng đã từng
mang thanh xuân thế chấp
để đổi về chất ngất những buồn vui
đến khi thời gian thu phí bằng những lần xát muối
thấy bùi ngùi với bao việc tử tế chưa làm?
dự cảm lan giả hạc thu này không hé nở
sáng ra hương tỏa đầy vườn
dự cảm về quê cũ vẫn còn những gì xưa cũ
để khuây khỏa lòng trước những vần vũ đang trôi
mang cả sai lầm cùng hối tiếc ra phơi
rồi bỏ lại… mãi mãi
một lần thôi
tìm về mông lung xa ngái!
***
Chiều qua phà Năng Gù
Câu vọng cổ ai ca vướng vào chiều
bên khói bếp thơm nức mùi cá rô kho
điên điển vài bông cho vàng vùng ký ức
cơn mưa ngang qua hừng hực đất phù sa
đang ở quê người mà cứ ngỡ quê nhà
ôi vị bún riêu cua đồng…
sao mát lòng mát dạ!
Dây mướp dây bầu đã ra hoa kết quả
trái ổi chín nằm im đềm sau vòm lá
chú gà nhà ai vừa cất cao tiếng gáy
đôi cá lìm kìm vờn nước vẫy đuôi tình ái
thiếu nữ buông tóc dài khuất cả hoàng hôn
lòng bồn chồn thèm cái ôm mỗi khi về nhà… mẹ ra đón
đơn giản vậy thôi… giờ xa xỉ quá chừng!
Chẳng phải chúng ta đã từng ở quá khứ
thề thốt với lòng thực hiện cho được bao ấp ủ, những ước mơ
dù phải đi những đâu và làm những gì
bởi trong tay chúng ta tràn trề sức trẻ?
vậy mà đôi lần chồn chân
đôi lần ngã rẽ
lại muốn quay về nơi đất mẹ
nương náu yêu thương!
***
– Trần Tâm
(phường Mỹ Long, Tp.Long Xuyên, AG)